
Đây là một thời đại trong đó vấn đề tình dục được thảo luận với sự cởi mở lớn. Có
rất nhiều người bị bối rối khi
tìm hiểu thái độ của Phật giáo đối với tình dục, và
vì thế mong rằng các
việc
hướng dẫn sau đây có thể tìm ra hữu ích hướng tới sự hiểu biết.
Dĩ
nhiên, đó là đúng để nói rằng
Phật giáo,
trong việc duy trì nguyên tắc của con đường Trung đạo sẽ không ủng hộ chủ
nghĩa đạo đức cực đoan hoặc sự buông
thả thái quá, nhưng điều này, như
một nguyên tắc hướng dẫn mà không có chi
tiết kỹ thuật xa hơn, có thể dường như không có
khả năng lợi ích cho hầu hết mọi người.
Vị Tỳ Kheo
Một vị tỳ kheo,
hoặc tu sĩ trong truyền thống Nguyên Thủy,
đã lãnh thọ 227 quy tắc giới luật. Mục đích của
tất cả những điều này là giúp ông ta tu
tập
bản thân trong phương
pháp thuận lợi nhất để đạt
được giác ngộ. Các giới
luật là là
sự tự nguyện thực thi, và nếu một tu sĩ cảm thấy
không thể sống với
giới luật, ông ta có quyền giải giới, điều này được xem là nhiều
danh
dự hơn là
việc duy trì chiếc áo mà cố ý vi phạm các quy tắc. Có bốn quy tắc cơ bản,
hành động vi phạm và
được gọi là Parajika hay
"bị đánh bại", và liên quan đến việc trục xuất không thể
làm
Tăng. Điều duy nhất mà chúng ta quan tâm đầu tiên ở đây, là
việc quan hệ tình dục.
Hoàn toàn
thanh tịnh được coi là một tính năng thiết yếu của đời sống tu viện.
Giao hợp với một người khác giới tính hoặc đồng tính thì
tự động phạm
tội Parajika
(Ba-la-di). Một tu sĩ
thực hiện hành động như vậy được coi là
đã bị trục xuất ra khỏi dòng thanh tịnh, và không còn
hiệp thông với các tu sĩ khác. Bất kỳ hành vi
nào
về bản chất tình dục dù chưa hợp đủ yếu
tố giao cấu vẫn bị mặc tẩn (cách ly) và yêu
cầu
sám hối. Samaneras, hoặc
những
người tập sự, nếu vi phạm sự
thực tập của mình trong lĩnh vực này cũng bị diệt
tẩn (đuổi ra-disrobed). Nguyên tắc tương tự cũng được áp dụng cho các tông phái Đại thừa và tất nhiên, các nữ tu
trong các tông
phái, nơi họ sống. Không có những điều như là một "nhà sư kết hôn," mặc dù trong một tông
phái nào đó, đặc biệt là ở Nhật Bản,
một hình thức của " nửa-tu viện” với
các giảng sư kết hôn được cho phép theo các điều kiện nhất định.
Nhưng tất cả điều này không có liên quan
đến Tăng đoàn Nguyên Thủy.
Ấn Độ cổ đại
Trước khi chuyển sang đề tài chính của
chúng ta, nó cũng có một số ý tưởng về
tập tục tình dục của Ấn Độ
cổ đại trong thời của Đức Phật. Chính Đức Gotama, là một hoàng tử đã sống trong sự bao quanh bởi các phi tần và các
vũ nữ như là một lẽ tự nhiên. Chế độ đa thê đã
là
thông thường. Ambapali,
một
cô gái làng chơi mà Đức
Phật đã nhận sự cúng dường là một
người của những hậu quả
tình dục. Điều này đã không minh định rằng đàn ông trẻ tuổi sẽ dẫn đầu một cuộc sống
của nhiều hạn chế, và
Đức Phật với sự hiểu biết sâu sắc về bản
chất con người, biết rõ những gì đòi hỏi để tác động con người trong lĩnh vực này. Vì vậy, chúng
ta thấy những nguyên tắc sau đây về
những điều mà một người
đàn ông nên tránh:
Đàn
ông tránh quan hệ tình dục trái pháp luật,
kiêng
cử nó. Không có quan hệ tình dục với cô gái vẫn còn dưới sự
bảo vệ của cha hoặc mẹ, anh chị em, hoặc người
thân;
cũng không quan hệ với phụ nữ có chồng, hoặc tù nhân nữ, hoặc với các cô gái đã đính hôn. Nếu một người đàn ông có thể có sự kềm chế lớn
hơn, tốt hơn rất nhiều. Quan
điểm của Đức Phật về vấn đề này đã là thực tế đối với thời đại của ngài, và chúng ta cần
nỗ lực xem xét chủ đề một cách thực tế như
có thể ở trong ánh sáng của hoàn
cảnh hiện tại.
Hàng
Cư sĩ Phật Tử
Giới thứ ba của
năm giới được thực hiện bởi Cư sĩ Phật tử như sau: Kamesu micchacara veramani
sikkhapadam samadiyami," tôi nguyện hành trì giới đã thọ để kềm chế những
sai lầm liên quan đến vấn đề nhục dục.” Một số phật tử, thường là một thời hạn
nhất định, hành trì nhiều hơn năm giới bình thường, giữ giới trong một hình thức
nghiêm ngặt: Abrahmacariya veramani ..., họ nguyện giữ chúng trong suốt thời
gian hợp đồng, tuân thủ các hạn chế giống như các tu sĩ. Với những điều này,
chúng ta cũng không có bàn thêm, như vị trí của hàng cư sĩ bây giờ thật rõ ràng.
Đối với hàng
Phật tử trung bình, Giới thứ ba chính xác cũng
giống như bốn giới khác. Bởi lẽ, trong quan điểm
Phật giáo, không có tội ác nào duy nhất thuộc về tội phạm tình dục hoặc những tôi phạm
khác. Điều
nầy có xu hướng phát triển một sự mặc cảm tội lỗi về đời sống tình
dục mà người ta nhận ra rằng sai
lầm trong khía
cạnh này thì không nhiều, nói cách khác, sự
sai lầm này ít nghiêm trọng hơn đối với các giới khác. Trên thực tế, giới khó khăn để
hành trì nhất đối
với tất cả hầu như là giới thứ tư.
Một cách chính xác, và
những gì mà giới thứ ba dành cho Phật tử
thông thường? Thứ nhất, phổ
cập như tất cả
các giới khác, nó là một quy luật của sự tôi luyện. Nó
không phải là một "mệnh
lệnh" từ Thiên Chúa, Đức
Phật, hoặc bất cứ ai khác nói rằng: "Ngươi
không
được ..." Không có những mệnh lệnh trong Phật giáo.
Đây là một sự cam kết với chính mình,
để làm điều tốt nhất của bạn để tuân
thủ một sự kềm chế nhất định, bởi vì bạn
hiểu rằng đó là một điều tốt để
làm. Điều này
phải được hiểu rõ. Nếu bạn không nghĩ rằng
đó là một điều tốt để làm,
bạn không nên lãnh thọ nó. Nếu
bạn nghĩ rằng đó là một điều tốt
để làm, nhưng nghi ngờ khả năng của bạn
với
việc hành trì nó, bạn nên
làm những điều tốt nhất của bạn, và có lẽ, bạn có thể nhận được vài sự giúp đỡ
và hướng dẫn
để làm cho nó dễ dàng
hơn. Nếu bạn cảm
thấy đó là một điều tốt để cố gắng
bước đi con đường Phật giáo, bạn có thể hành
trì giới này và các giới khác, bằng sự chân thành, trong tinh thần này.
Thứ hai, phạm vi và mục đích của
giới này là gì?
Từ Kama có
nghĩa là "ham muốn nhục dục" trong tiếng
Pali, mà không phải là độc quyền tình dục. Ở
đây nó được sử dụng trong một hình thức số
nhiều gần với những gì ý nghĩa của Kinh Thánh biểu hiện "ham
muốn của xác thịt." Ham muốn đối với ăn uống và niềm vui nhục dục
khác cũng được bao gồm. Hầu hết những nguời
bị nghiện nặng
với việc quên đi tình dục họ
cũng có các cảm giác khoái lạc. Tuy
nhiên ở đây chúng ta đề cập đến khía cạnh tình dục,
điểm
này này nên được bàn
đến. Với những
ai hiểu
rõ tất cả các nguyên lý Phật giáo, nguyên nhân cơ bản về một giới cấm như
vậy thì tức khắc rõ ràng. Đau
khổ (dukkha) của chúng ta - cảm giác của chúng ta, thất
vọng và bất mãn với cuộc sống - được bắt nguồn từ
ham muốn và
cảm giác thèm khát của chúng ta. Những điều này có thể
được đưa vào sự kiểm soát, chúng ta sẽ có kinh nghiệm
khi đau khổ thuyên giảm. Nó là đơn giản như vậy. Nhưng dĩ nhiên, điều đơn giản không phải dễ
dàng
lắm.
Trong khi bàn
đền việc này chúng ta lấn sang chủ đề của giới thứ ba với điều răn của người Do Thái và Kitô giáo,
"Ngươi chớ phạm
tội ngoại tình," có một sự
khác biệt lớn trong tinh thần và
phương pháp tiếp
cận. Vì hầu hết mọi
người ở phương Tây có một số điều răn của Chúa - dù chỉ là gián tiếp cũng như rõ ràng về điều đó. Quan điểm Kitô giáo truyền thống xem sự giao hợp tình dục được cho phép chỉ duy nhất trong hôn nhân chính thống. Thậm chí sau đó ngụ ý rằng, ngoại trừ như là một phương tiện cần thiết cho sự sinh sản của
trẻ em, nó thực sự là một điều xấu, và cần được hạn chế càng nhiều càng tốt - vì thế các cuộc tranh luận về "thuốc ngừa" cứ tiếp tục. Một số điều như
ngừa thai, đồng tính luyến ái, và
như thế
thường được nhìn với
nỗi kinh hoàng và tuyên bố "không tự nhiên". Một số
những điều cấm ngày
nay có
thể được vinh danh trong các sự vi phạm hơn là tuân thủ nó, nhưng không có
nghi ngờ rằng quan điểm cứng nhắc
của loại này vẫn được chính
thức tuyên truyền rộng rãi. Các phản ứng không thể tránh khỏi,
được thúc đẩy của một số chuyên gia tâm lý thực sự hoặc tương
tự thì có thái độ đa phần buông lỏng, nghĩa là "gì cũng được." Như đã nói, giáo
lý cứng nhắc và buông lỏng toàn
bộ là quan điểm cực đoan, không được
tán thành trong giáo lý Phật. Chỉ
đơn thuần là một phản ứng không đủ thuyết phục để chống lại các khác. Những gì chúng
ta phải làm-những gì Phật giáo hiện thực dạy chúng ta làm là để vạch ra một tiến
trình lành mạnh giữa cả hai.
Niềm
Vui Tình Dục và Khái Niệm về Tội Lỗi
Cuộc tranh luận lớn về vấn đề tình dục đã đi đến những điều cần thiết, đối với nhiều người, xung quanh vấn đề khái niệm về tội lỗi. Với Kitô giáo bảo thủ, cởi mở trong hoạt động tình dục vì mục đích của hoan lạc là điều ác, xấu xa, hoặc như họ thường nói, "phạm tội" (…làm cho Thiên Chúa nổi giận). Đối với những người cấp tiến, điều này là vô lý. Họ có thể lập luận rằng sự “phạm tội” là vô nghĩa, và điều duy nhất họ nhìn thấy không có gì là xấu xa tội lỗi trong sự khoái cảm tình dục, nhưng liên quan với tình dục rất hợp pháp, bởi lẽ đó là sự khoái cảm cao nhất và dĩ nhiên với vài điều đối với nó, xét về nguyên tắc ít nhất, mọi người đều có quyền đó. Nhiều người, có ít nhiều gốc gác Kitô giáo có một tư tưởng nghiêm khắc tối thiểu, họ nhận ra thái độ của Phật tử chân chính đối với vấn đề này còn khó khăn hơn họ tưởng. Có lẽ họ không bao giờ được cho một lời giải thích rõ ràng về nó, hoặc, nếu họ có nghe, nó đã có thể dường như quá máy móc cho họ, và họ đã không nắm bắt được điểm này. Trong thực tế, vấn đề này có tầm quan trong đáng kế, vì vậy cần phải cố gắng làm sáng tỏ nó. Nó bao gồm một sự thấu hiểu cơ bản thích đáng về những gì là ý nghĩa của Kamma –vài điều mà nhiều người đã là “Phật tử” nhiều năm nhưng chưa bao giờ hiểu.
Cuộc tranh luận lớn về vấn đề tình dục đã đi đến những điều cần thiết, đối với nhiều người, xung quanh vấn đề khái niệm về tội lỗi. Với Kitô giáo bảo thủ, cởi mở trong hoạt động tình dục vì mục đích của hoan lạc là điều ác, xấu xa, hoặc như họ thường nói, "phạm tội" (…làm cho Thiên Chúa nổi giận). Đối với những người cấp tiến, điều này là vô lý. Họ có thể lập luận rằng sự “phạm tội” là vô nghĩa, và điều duy nhất họ nhìn thấy không có gì là xấu xa tội lỗi trong sự khoái cảm tình dục, nhưng liên quan với tình dục rất hợp pháp, bởi lẽ đó là sự khoái cảm cao nhất và dĩ nhiên với vài điều đối với nó, xét về nguyên tắc ít nhất, mọi người đều có quyền đó. Nhiều người, có ít nhiều gốc gác Kitô giáo có một tư tưởng nghiêm khắc tối thiểu, họ nhận ra thái độ của Phật tử chân chính đối với vấn đề này còn khó khăn hơn họ tưởng. Có lẽ họ không bao giờ được cho một lời giải thích rõ ràng về nó, hoặc, nếu họ có nghe, nó đã có thể dường như quá máy móc cho họ, và họ đã không nắm bắt được điểm này. Trong thực tế, vấn đề này có tầm quan trong đáng kế, vì vậy cần phải cố gắng làm sáng tỏ nó. Nó bao gồm một sự thấu hiểu cơ bản thích đáng về những gì là ý nghĩa của Kamma –vài điều mà nhiều người đã là “Phật tử” nhiều năm nhưng chưa bao giờ hiểu.
Tuy nhiên, chúng ta có lẽ bắt
đầu một
cách hữu ích bằng cách xem xét từ "tội lỗi."
"Tội lỗi" đối
với Kitô hữu chủ yếu như là một
hành vi vi phạm điều răn của Thiên chúa. Lời
giải thích này
tất nhiên không sai về mặt thần học Kitô giáo, nhưng không áp dụng trong
Phật giáo, nơi không có những điều răn như thế mà người
ta có thể vi phạm.
Như đã chỉ ra, điều gọi là giới luật trong thực tế là
những sự cam kết cho chính mình, đó là vài điều gì đó khác
nhau. Chúng nó có nhiều tầm ngang nhau qua sự hướng dẫn "Nhìn cả hai phía trước khi bạn băng qua đường". Vẫn có nhiều thỏa thuận giữa
nội dung của Năm giới và
một số của Mười điều răn, vì
vậy nó có thể là sự khôn
ngoan trong nhiều trường hợp để
hành xử cho phù hợp, tùy theo điều kiện mà
con người vâng giữ. Tuy
nhiên, có
sự diễn dịch khác của từ “sin” (tội lỗi) chính nó trong
thực tế gần gũi hơn với quan điểm Phật giáo đối với sự việc. Trong Kinh Thánh, "sin" thực sự diễn dịch ở trong từ của Do Thái, và Hy Lạp, có nghĩa đen là "thiếu nhãn
hiệu", tức là, hành xử không phù
hợp hoặc vụng về. Tội nhân, vì vậy cũng giống như một cung thủ vụng về
bỏ lỡ mục tiêu của mình
(điều này có thể là ý nghĩa thực sự của
Thiền và nghệ thuật của Bắn cung?). Nhưng chắc chắn,
điều
này rất gần với tư tưởng akusala
kamma hoặc “hành động bất thiện” (unskilled action) trong Phật giáo.
Từ Pali: Kamma (Sanskrit: karma-nghiệp) nghĩa đen là "hành
động" (tức là, ý chí: Cetana), có thể là thiện (kusala) hoặc bất
thiện (akusala). Kết quả của hành
động (nghiệp) tích
lũy đối
với người tạo là quả (vipaka), nó là an vui khi hành động đã là thiện, không an vui khi
nó là bất thiện. (nếu tôi nhìn trước khi tôi băng qua đường, tôi sẽ qua đường
một cách an toàn, đó là an
vui ; nếu tôi không nhìn
hai bên mà đi bừa, đó là bất an). Những cảm giác mà chúng ta kinh nghiệm trong
thực tế đối với bản chất của quả (vipaka), chúng nó phụ thuộc vào nghiệp quá khứ (kamma). Và tất nhiên
chúng ta đang liên tục tạo ra nghiệp mới cho
một phần tốt của thời
gian chúng ta. Vì vậy, nên lưu ý rằng
cảm giác của niềm vui ( về tình dục hay thứ khác) không
phải là một hành động, nhưng
là một kết quả. Do đó,
không có gì là "thiện" hay "bất thiện" về sự trải nghiệm một cảm giác
như vậy. Vì vậy chúng ta không nên
coi nó
như là "đạo đức" hay "tội lỗi". Như thế mới tốt. Cảm giác lạc
thọ như vậy có thể được hòa với một lương tâm trong sáng và không có cảm giác tội lỗi.
Nếu điều này
đã là như thế, sẽ không có vấn
đề. Những người bảo thủ của Kitô giáo sẽ
thay
đổi và các tư tưởng mới sẽ
được sắp xếp lại . Thật
không may, có một phe
khác với vấn đề này. Chúng ta có thể nhớ lại một vài năm trước đây có một bài hát "Tiền
là gốc của
tất cả tội lỗi" Một
số người chỉ ra rằng không phải
tiền bạc, nhưng tình
yêu vì tiền là gốc rễ của tất cả các điều ác. Và
đây là sự
trở ngại. Niềm vui tình dục (như
tiền) không phải là "ma quỷ" (hoặc bất
thiện), nhưng kèm theo
khoái cảm tình dục (như tình yêu dính mắc với tiền) thì…Nếu chúng ta có thể trải nghiệm những niềm vui mà không có chấp
thủ thì chúng ta hoàn toàn ở trong trạng thái tốt; nếu chúng
ta trở nên gắn liền với nó, chúng
ta không phải là "đụng hiệu." Bây giờ khá khó khăn để trải nghiệm niềm vui của bất kỳ loại nào mà không cảm thấy gắn liền với nó. Nhưng
sự
chấp thủ là nghiệp, và
nghiệp
bất thiện là ở đó. Và
những kết quả đó sẽ không
tránh khỏi, theo Phật giáo,
là một điều gì đó bất
ổn trong tương lai.
Nhiều người sẽ tìm hiểu điều này qua sự diễn tả tiểu
thuyết. Vài người sẽ nhận
thấy nó khó hiểu.
Một số khác chắc chắn sẽ từ chối nó -với sự
nghiên cứu hoặc không-với viện cớ rằng đó là quá tinh tế, độc đoán, hoặc là gì đó tương tự. Những gì chúng
nó có nghĩa là, dĩ nhiên đó
là họ nhận thấy nó
bất tiện. Tuy nhiên, nó sẽ đáp
ứng nhiều sự cẩn trọng và sự chú tâm quan sát. Thực tế, nghiên cứu một cách cẩn
thận cho chúng ta thấy rằng tình
dục là chìa khóa cho toàn bộ vấn đề. Vấn đề
này cũng có thể được xem xét trong điều luật Duyên khởi: "
Xúc là căn bản phát sinh cảm thọ; cảm thọ... ái
dục, ái
dục ... chấp thủ", vv, kết quả cuối cùng dĩ nhiên là tiếp tục
hướng
tới vị lai, và dẫn đến tất cả đau khổ.Vì vậy, nếu chúng ta muốn phán
đoán giữa những người bảo thủ và những
người cấp tiến, chúng ta
không thể nói rằng hai bên là hoàn toàn đúng.
Tuy
nhiên chúng ta có thể thấy rằng
những người bảo thủ có một phần đúng vì những lý do sai lầm. Niềm đam mê tình dục
thì không xấu xa, nhưng nó có thể là
trong một số mức độ
chừng
mực . Hầu hết mọi người sẽ không có cảm giác có khả năng kềm chế nhau, nhưng có ở mức độ
vừa phải.
Hôn Nhân
Tập hợp tất cả tư tưởng xuất phát từ các tài liệu khác, Tôn Giáo và Triết lý khác của cuộc sống, thái độ của Phật Giáo đối với hôn nhân là gì? Đối với nhiều Phật tử, ở phương Đông hay phương Tây, không có vấn đề lớn. Họ sống trong cuộc hôn nhân bình thường hợp lý cũng giống như nhiều người Kitô hữu, những nhà nghiên cứu, và những người khác. Chúng có thể nói rằng họ là người may mắn, hoặc hưởng thụ các kết quả của nghiệp tốt trong khía cạnh này. Với nhiều người khác, có tín ngưỡng hoặc không, các vấn đề nghiêm trọng phát sinh và họ phải đối mặt.
Trong truyền thống Kitô, hôn nhân thường được coi như một “bí tích” (sacrament), vài
giáo phái của Kitô xem nó như là một sự thỏa hiệp bền vững mặc dù thường có một
vài lổ hổng. Những giáo phái khác của Kitô cho phép li dị trong
phạm vi nhỏ nào đó với những nghi thức được ấn định, và dĩ nhiên nhiều quốc gia
cho phép li dị và kết hôn với người đã li dị, có
hoặc không có sự chấp thuận của Giáo Hội.
Trong Phật giáo, hôn nhân không phải là một "bí tích", nó như một
khái niệm không tồn tại. Và nó không phải là
phạm vi chức năng của tu sĩ Phật giáo cùng tham gia với Phật tử trong lễ giá thú (hoặc đỗ
vỡ). Nếu điều này hôm
nay được thực hiện tại Nhật Bản, đây chỉ là một ý tưởng hiện đại
phù hợp với xu hướng
chung khi Phật tử Nhật
Bản bắt chước những tổ chức của người Kitô. Trong truyền thống Phật giáo, thường có
phong tục là các Tỳ Kheo cho họ lời chúc “phúc lành” sau khi lễ
cưới dân sự đã được
thực hiện. Nhưng ngay cả điều này thực sự là sự nhượng bộ đối với Phật tử hơn bất cứ điều gì khác. Và nếu hôn
nhân không thành
công, vị tỳ kheo không có bất kỳ thẩm quyền để nói
về việc li dị. Giống như hôn nhân, ly dị
là một vụ việc của
thế tục. Tương tự như vậy, nếu một cặp vợ chồng
quyết định thực hành biện pháp tránh thai, đó là hoàn toàn là việc riêng của họ. Tăng
đoàn sẽ không có trách nhiệm can thiệp hoặc đề xướng. Phải thừa nhận rằng
các
Tỳ kheo đã
được biết về tuyên bố biện pháp tránh thai là sai và cần phải bị cấm (của Kitô hữu), nhưng đó là ý kiến
riêng của họ.
Nó không phải là một phần của giáo lý Phật giáo.
Phá thai là
phạm vi một chủ đề khác. Vì điều này liên
quan đến việc sát sanh, nó phạm vào giới đầu tiên. Nó chỉ có thể
được tha thứ trong trường hợp
các nguy cơ liên quan đến sức khỏe nghiêm trọng, nó có thể
đại diện cho cái ác nhỏ
hơn.
Kết hôn, rõ ràng người ta có một
trách nhiệm, cả hai hướng đến nhau và hướng
đến bất cứ điều gì đối với con cái họ
sinh ra. Bất
kỳ hình thức nào của hành vi vô trách nhiệm rõ ràng là đáng bị khiển trách bởi tiêu chuẩn cần
có, cho dù chúng ta gọi mình là
Phật tử hoặc bất
cứ điều gì khác. Nếu chúng ta để
tâm, và cố gắng
quan sát, tất cả các năm giới
là cơ hội của một cuộc
hôn nhân thành
công tăng trưởng một cách hiển nhiên. Rượu
bia quá mức, ví dụ (vi phạm
ở giới thứ năm),
là nguy cơ của sự bất hạnh.
Những gì có thể
được nêu thêm, "ngoại tình", nghĩa là, quan hệ tình dục ngoài hôn nhân? Câu trả lời ngắn gọn là,
khá rõ ràng, đây là một điều
cần nên tránh. Tuy nhiên,
điểm cần được
hiểu rằng Phật giáo không thừa nhận vấn đề này, hoặc bất kỳ tình dục bất thường
và sai lệch khác, đó là hành
vi quá tàn nhẫn. Ở nhiều
quốc gia danh nghĩa Kitô giáo, ngoại tình
cũng là một đặc trưng kinh dị, hoặc gần đây, có thể được coi
như bị đẩy đến cực đoan lố bịch. Vài năm trước,
một chính trị gia nào đó đã bị công bố nghiêm trọng bởi một
vài
điều không thích hợp cho
chức danh Thủ tướng vì ông đã bị các đối
tác vô tội vạch
trần một vụ án ly hôn! Gần
đây hơn, một
chính trị gia khác đã bị
theo dõi vì những
hành vi ngoại
tình mà vợ ông ta đã tha thứ cho chồng! Tuy nhiên, nhiều
chính trị gia trong tất cả các quốc
gia đã gian
díu những thứ còn tồi tệ hơn cả
nhân vật không có giới tính mà không có một từ nào để nói được. Phật tử nên cố gắng
thực
thi tình dục
hợp pháp, như trong những khía cạnh khác để làm điều tốt nhất bằng khả năng của họ - nhưng họ
nên học cách thực hiện tối đa về các tổ
chức nhân đạo hướng đến sự lầm
lạc của người khác. Nếu một cuộc hôn
nhân đã vĩnh viễn bị tan vỡ, thậm
chí nó có thể tiếp tục trong
hình
thức, tình trạng của đời sống khác hẳn. Trong hoàn cảnh như vậy, người ta cũng có thể
cảm thấy rằng tiết dục hoàn toàn là một gánh
nặng lớn hơn,
người ta có thể có những triển vọng chính đáng để chống đỡ.
Những điều có thể tạo ra sai lầm với
một cuộc hôn nhân thì rất nhiều. Một người bạn đời có thể bị bất lực, bị bệnh, vô trách nhiệm, ghen tuông, nghiện
ngập, cờ
bạc, bị
rối loạn, lăng nhăng, keo kiệt, thất
nghiệp, hoặc nhiều điều khác. Hay cả hai
có
thể bị quyến rũ hoàn toàn bởi người khác và rốt
cuộc không phụ hợp với
nhau. Nó có thể vì con
cái-những người quá nghèo khổ- nên
còn giữ được “hôn nhân” với nhau. Đồng thời, có thể có nhiều lý do để chia tay hoặc không có giải pháp. Một sự quan hệ ngoài hôn nhân trong tình trạng như vậy
có thể tạo nên tình trạng
khả dĩ. Những người tìm thấy chính mình trong
tình hình như
vậy phải làm
công
việc tốt nhất về nó nếu họ có thể.
Tình Dục
ngoài Hôn Nhân
Một lần nữa, chúng ta nên cố gắng
nhìn mọi thứ một cách bình tĩnh và
rõ ràng, và, trên
tất cả, có trách nhiệm. Ngày nay
có khá sự chấp nhận thẳng thắn về những gì đã luôn ở trong trường hợp này. Thực tế, rất nhiều người có quan hệ tình dục mà không cần
thông qua các hình thức kết hôn. Không nghi ngờ gì,
có nhiều tình dục ngoài hôn nhân hơn được
biết
bởi vì, đối với một điều
là biện pháp tránh thai hiệu quả hơn rất
nhiều so với trước
đây, và cũng bởi vì thành kiến tôn
giáo đang bị phá vỡ nhanh chóng. Đây là một sự tuyên bố đơn giản đối với thực tế, chứ không phải những gì nên hoặc không
nên
đối với trường hợp. Trong trường hợp các cặp đính hôn tham gia trước, có lẽ bởi là việc bình thường
đối với bây giờ, và nó không còn
thành kiến nặng nề khó chịu bởi hầu hết mọi người. Nhưng nó không thể được
gọi là hiếm
hoi lắm giữa những đôi uyên ương không có chút dự tính đính hôn.
Trong quá khứ, nó được xem xét (và gần như công
khai thừa nhận)
cởi mở, rằng quan hệ tình
dục trước hôn
nhân là một điều tốt cho chàng
trai, nhưng là một điều
xấu cho cô gái. Bây giờ bình đẳng giới
tính đã bắt kịp về điều này, cũng như
rất nhiều thứ khác. Trong bất kỳ trường hợp nào, chúng ta cũng có thể chấp nhận sự thật rằng, bất cứ điều gì chúng ta có thể nghĩ
về nó, giảng dạy bởi các thế hệ cũ, và,
có vài điều cao quý tác động vào giới trẻ. Đây có lẽ là một điều hầu
hết các bậc cha mẹ đang lo lắng.
Những người trẻ của ngày hôm nay không
phải là thường
có ấn tượng đặc
biệt bởi sự khôn ngoan của người lớn tuổi.
Họ có thể khá đúng hoàn toàn trong thái
độ hoài nghi này, nhưng tất nhiên nó không làm
theo điều
mà chính họ đang thực sự khôn ngoan hơn. Nó có thể là sự điên rồ của họ chỉ
đơn thuần là sự kích thích với một hình thức khác nhau. Chúng ta hãy nhớ rằng về cơ bản, nếu Phật giáo dạy chúng ta bất cứ điều gì, đó là hầu hết tất cả con
người là khá vô minh với toàn bộ sự vật. Rằng
sau tất cả là tại sao chúng
ta hiện diện ở đây.
Nếu những người
làm
cha mẹ có
thể thành công trong việc khắc sâu ý thức trách nhiệm đối với con trẻ của họ, làm
tất cả trách nhiệm trong khả năng đối với con cái. Câu trả lời không dễ dàng lắm.
Nữ hoàng Victoria trị vì sáu mươi năm vẻ vang,
và thậm chí bất
chấp những nỗ lực tiên phong của con trai
và người kế nhiệm Edward VII, để cắt đứt các
mối quan hệ cuối cùng của sự tôn trọng triều đại Victoria, bây giờ chiến công cuối
cùng đã được hoàn thành, và người đàn ông
trẻ
khỏa thân có thể đứng trên sân khấu buông
những lời hoàn toàn hịch hợm không có vua chúa để nói rằng. Đây là sự phát triển phải không? Triều
đại
Victoria thích hợp hay hiện đại thích hợp? Trở lại với
hai cực đoan một lần nữa; chúng ta phải tìm con đường trung đạo.
Tất nhiên, nếu các bạn trẻ sẽ chỉ
lắng nghe, không có nghi ngờ đối với những người lớn tuổi, chúng
ta có thể cung cấp cho họ tất
cả các lời khuyên thực sự rất tốt. Và
có một cơ hội mà họ sẽ lắng nghe: nếu chúng ta bằng cách nào đó có thể
tránh được thái
độ của kẻ anh cả. Tuy nhiên,
hành động nặng
tính
cha chú bây giờ dứt khoát phải bỏ, và không còn đóng băng giữa sự củng
cố thế hệ. Nếu chúng ta nói với giới
trẻ của ngày hôm nay rằng
họ trụy
lạc (dù một vài người trong số họ), họ sẽ đáp lại đơn giản để nói rằng tư tưởng của chúng ta là trụy lạc.
Tuy nhiên, nếu chúng ta có thể thành công trong việc hiểu rõ mọi vấn đề đối
với chúng, chúng ta có thể có khả
năng, gợi
ý một cách khiêm tốn về những điều nào đó để chúng tự cân nhắc. Tình dục
là một vấn
đề mà thế hệ trẻ của ngày hôm nay nhận thức rất mạnh
mẽ. Thực tế, giới trẻ sinh ra không phải là kẻ mù và điếc. Tình dục hiện nay được
khai thác một cách thương mại trong mọi cách có
thể. Toàn bộ nền văn minh thương mại của chúng ta được thành lập trên nguyên tắc kích thích ham muốn lớn
hơn và tốt hơn với
tất cả chúng ta, và
tất cả các thời gian. Và một ước tính cho thấy khoảng 75% của
tất cả các quảng cáo ở thời điểm hiện tại bao gồm một yếu tố về tình dục đáng
cười (đôi khi nó được ngụy trang, lúc khác quá rõ ràng). Hiển nhiên, điều này đã được
thấy hoàn toàn qua các quảng cáo tình dục kích thích doanh số bán hàng đối với mọi thứ
và mọi điều từ máy chữ đến thuốc diệt cỏ dại.
Đó là trụ cột của hầu như tất cả các loại hình "giải trí" với những gì chúng ta đang tự nguyện hoặc vô tình bị tác động, đi mà không nói. Cách khác, mong muốn của chúng ta nói chung, và ham muốn tình dục của chúng ta nói riêng, đang được củng cố và kích thích toàn
bộ thời gian với việc thiết lập mục đích một các kỳ cục, và giả định ngọt lịm rằng nếu tất
cả điều đột nhiên dừng lại, toàn bộ nền kinh tế của đất nước sẽ bị đổ nát! Tất cả chúng ta, già hay trẻ, phải sống với tình trạng này và đặt nó một cách nhẹ nhàng, nó
vốn không tạo nên việc tự kiềm chế
dễ dàng hơn
cho chúng ta. Vì vậy, trước khi chúng ta bắt đầu giảng dạy các bạn trẻ, chúng ta nên nhận ra thực tế này. Trong trò
chơi này, các con xúc xắc được nạp chống lại chúng ta.
Tuy nhiên, chúng ta có thể quán sát để thấu hiểu họ. Sau tất cả, chính nhiều người trẻ chống lại các sự xây dựng, họ nổi loạn chống lại các sự hoàn toàn hào nhoáng đối với cuộc sống của chúng
ta. Ý tưởng của họ có thể khá thường sai lạc, và lẫn
lộn một cách tệ hại, nhưng ít nhất họ chân thành
khao khát một cái gì đó hay hơn, và trong thực tế, họ đang tuyệt vọng ngay cả khi
thường
miễn cưỡng cố gắng để mang lại một trạng thái tốt hơn đối
với những chuyện yêu đương. Không có nghĩa là họ thiếu chủ nghĩa lý tưởng, và họ có một cái nhìn quan tâm cho những người tìm cách khai thác chủ nghĩa lý tưởng của họ với những mục đích không rõ ràng. Ta có thể gài được họ nếu duy nhất ta có thể thuyết phục họ với sự thành thật tối thiểu của
chúng ta.
Ở
câu hỏi này về sự quan hệ trước hôn nhân trong giới trẻ, chúng ta chỉ lấy
một sự quan sát lạnh lùng và nghiêm khắc. Hoặc là những người trẻ tuổi có thể tập thể dục tự kiềm chế, hoặc họ có thể
kết hôn. Một vài điều làm trước đây, và khá
nhiều điều làm sau đó. Tất nhiên, bây giờ cuộc hôn nhân sớm có thể không được tốt. Nhưng sự thực là chúng nó hoàn toàn không có những lý do
rõ ràng. Do đó, không phải là một thực tế hoàn toàn hiển nhiên rằng
cuộc hôn nhân
sớm như vậy là thích hợp
hơn với
một chút "thử nghiệm".
Dĩ nhiên, điều này rất khó cho các bậc
cha mẹ giữ
vững lập trường và âm thầm xem con em của mình bắt tay vào một biến trình có thể dường như họ, và thực sự có thể trong tình trạng
không có kinh nghiệm thực tế. Một số người trẻ
ngày nay chỉ có chuẩn bị, và có thể tìm hiểu bằng cách thử rồi sai. Họ không sẵn sàng để xin lời khuyên, hoặc thậm chí
chấp nhận nó nếu không
đạt được yêu cầu. Tuy nhiên, họ nên biết rằng có những nguy hiểm
nghiêm trọng trong
việc thử nghiệm, nếu quá hấp tấp thực hiện
thì không tránh khỏi rắc rối, trong khi cha mẹ
có thể dằn
lại với lời khuyên kềm chế, có
những người quá sẵn sàng đề nghị sự cung cấp tư vấn "chấp nhận" mà không cần đưa ra sự cảnh cáo với những rủi ro. Nó là nhiệm vụ của ai đó, dù là cha mẹ hoặc giáo viên, để đảm
bảo rằng lớp
trẻ hiểu được của một vài điều bất lợi về "sự thật của cuộc sống" cũng như những gì mà họ muốn biết về. Hiện nay bệnh hoa liễu tràn lan và gia tăng. Và nó
không có nghĩa là "sự rủi ro nhỏ" mà nó cứ tăng lên
trong vòng 15 phút. Nó có thể gây vô sinh, bệnh tật
nghiêm trọng, hoặc thậm chí tử vong. Và "thuốc"
không có nghĩa là
gì cả, bất kỳ sự bảo vệ với việc chống lại V.D. hầu
như rõ ràng, nhưng nhiều cô gái dường như không biết gì về điều
này - cho đến khi nó đã quá muộn. Cũng không phải chính "thuốc trị" là vô hại với tất cả. Nó có thể có tác dụng phụ khó chịu và đôi khi
khá nghiêm trọng, và một ước tính gần đây (được giữ mức) là 25% của những phụ nữ xử dụng nó và xảy ra việc đáng tiếc trên cơ sở y tế. Ngay cả việc điều trị bình thường có thể
gợi ý rằng sự can thiệp hóa học kéo dài với hoạt động nội tiết
tố có thể gây ra rắc rối. Đây chỉ là một số mối nguy hiểm vật lý rõ ràng hơn. Cũng có rất nhiều vấn đề tình cảm và gây nên nguy hiểm, ví dụ: chính sự hiểu lầm có thể phát sinh bởi vì trong độ tuổi thiếu niên các chàng trai rất muốn, và mong đợi, bằng
"tất cả các cách" trong khi thông thường các cô gái chỉ muốn tán tỉnh. Tình trạng này là bởi thiếu đi sự phổ biến: đó là điều gây cản trở, và tệ nhất,
nó có thể dẫn đến những sự cố rất xấu.
Cách tự kiềm chế không phải là một điều
hoàn
toàn dễ dàng cho tất cả làm theo, đặc biệt, trong đời sống hiện nay, nó gần
như là nhiều hơn chúng ta mong đợi một cách chính đáng. Và nó cũng có thể được thực hiện vì những lý do sai, và
trong
phuơng cách cách sai lầm. Hệ thống trường
học công cộng của
người Anh dựa trên sự phân ly giới tính
và
một lý tưởng về việc hạn chế tình dục,
và với một mức độ nào đó nó đã có hiệu lực. Nó
có chương trình hướng dẫn về người đồng tính cũng như một
số đàn ông trẻ bị ức chế, nhưng nó đặt nặng sự tôn trọng thực sự cho phụ nữ. Trên sự cân bằng, nó có thể đã làm tốt hơn xấu từ quan điểm tình dục, đa số những người đã phải chịu. Tuy nhiên, nó được dựa
trên một ý tưởng quá đơn giản. Cuộc sống tinh tế hơn Arnold Rugby nói đến. Tuy nhiên, những sản phẩm tốt nhất của hệ thống giáo dục
này
là đáng ngưỡng mộ trong nhiều khía cạnh. Họ có một
ý thức sâu sắc về việc
tự-kỷ luật và trách
nhiệm.
Phẩm cách cung ứng ở trường học hôm nay thì thật quá ít.
Tình Dục, Tôn giáo, và Chống Tôn Giáo
Thời đại hiện nay đã được xác định là thời đại hậu
Kitô giáo. Truyền thống giáo lý Kitô giáo đang đổ nát ở khắp mọi nơi. Có lẽ, điều không phải khó
khăn lắm
để thấy những sự tranh cãi để ủng hộ quan điểm rằng đây là
một điều tốt và kia là một điều xấu. Phần lớn nó phụ thuộc vào những gì chúng ta muốn đặt vào vị trí đối
với sư tin yêu đã mất. Tuy nhiên, trong bất kỳ trường
hợp nào, người ta khó có thể tránh cảm giác đau nhói cho sự cảm thông đối với các Kitô hữu, đặc biệt là có lẽ là
hàng giáo sĩ Thiên chúa giáo. Hầu hết các vị giảng đạo của
tất cả các giáo xứ, sau tất cả là lịch sự, chính
trực, chăm chỉ làm việc và những người có lương tâm đang
phấn đấu để làm một công việc tốt và cứu vãng một điều gì đó có giá trị từ
đống đổ nát
một cách tuyệt vọng. Họ thường tuyệt vọng
trong sự được trả lương, họ rao giảng cho
đàn chiên của họ đang suy giảm với hết khả năng của mình,
và họ đang mắc kẹt với một tình huống không thể. Họ có thể thường không biết gì và
đôi khi mù quáng, nhưng họ tìm thấy chính mình đã lừa dối những người thường kém cỏi sự hiểu biết và niềm tin mù quáng, và mục đích duy nhất của những người đó là thường xuyên tìm
lại vị trí cũ cho tín ngưỡng của họ, tuy nhiên điều này cũng chẳng
đủ, bởi một cái gì đó tiêu cực và đang phá hoại hơn bao giờ hết. Nó không phải là hoàn toàn đúng là bất kỳ tôn giáo nào đó tốt hơn so với việc không tôn giáo, một số hình thức tôn giáo (bao gồm cả một số
giáo phái Kitô giáo) khủng khiếp không thể tin được. Nhưng tốt nhất, hoặc thậm chí điều tốt thứ hai, đối
với Kitô giáo là chắc chắn tốt hơn rất nhiều nếu thế tục hóa một
cách lành mạnh đối với nó. Điều này, là Phật
tử, chúng ta nên
chuẩn bị để thừa
nhận
một cách tự do,
đừng theo cách sa đọa ấy rồi rơi vào cái bẫy tuyên bố, "Vâng, tất
cả tôn giáo đều giống như vậy”, khi nó khá rõ ràng
là không. Thái độ Kitô giáo cơ bản đối với tình dục là cũng đủ biết, và đã được phát hoạ ngắn
vừa nêu. Nó có thể đưa ra các hình thức hoàn toàn không lành mạnh, nhưng ở khía cạnh ôn hòa hơn của
nó, có thể nó vẫn còn phục vụ như là một căn bản hữu ích cho các hành vi hợp với khuôn phép. Ít nhất là nó cung cấp một số lý do tốt mà nhiều người
có thể chấp nhận như là một căn bản cho đạo đức.
có thể chấp nhận như là một căn bản cho đạo đức.
Bây giờ
dĩ nhiên người ta có thể có
đạo đức mà
không có tôn giáo. Nó không phải là quá khó khăn để sản xuất
các lý do thuần túy xã hội cho nhiều hành vi đạo đức,
tình dục hoặc điều
khác, và điều tốt nhất của những tuyên truyền chống tôn giáo ngày hôm nay. Tuy nhiên, một
số người khác thì không. Chính sách của họ chỉ đơn giản là để thảo luận bất cứ
điều gì và tất cả mọi đìều
mà các Giáo hội Kitô giảng dạy và đứng trên đầu của nó. Dâm dục và xâm lược,
đó là lý
lẽ, là phương hướng sai lầm cơ bản,
và tùy theo đó mà được phép hoạt động tự do. Trong trường hợp xâm lược, sự sai lầm thì quá rõ ràng rằng có một vài người nghĩa là sẽ quyên
tên vào điều này này, ngay cả một số xã hội
trong thực tế dường như cho phép nhiều phạm vi đối với nó. Nhưng trong trường hợp của quan hệ tình dục, sự buông thả thực sự được rao giảng một cách công
khai ở một số nơi, và trong thực tế,
một bác sĩ Thụy Điển thậm chí đã tuyên bố rằng ông muốn tổ chức một đoàn tình
nguyện viên để cung cấp nhân
sự khi giao hợp tình dục. Điều này rõ ràng sẽ làm cho tất cả
mọi người hạnh phúc và thiên niên kỷ đã đến.
Tất Cả Những Gì Thực Sự Là Tình Dục
Dục tính là, trong hầu hết các trường hợp, nó là sự đòi hỏi mạnh mẽ nhất có ở con người và các loài động vật khác. Cho dù đây là điều mà chúng ta nghĩ rằng nó đã được cấy ghép vào chúng ta bởi đấng tạo hóa hay (với những người khác) hoặc bởi ma quỷ. Nó có thể bị từ chối tất cả các sự biểu hiện trực tiếp, khá rõ ràng, và cho dù điều này hoặc không phải là một điều tốt để làm, nó tùy thuộc rất nhiều sự thực về cách nào- và tại sao - điều này được thực hiện. Khi chúng ta bước vào sự cân nhắc quan hệ tình dục và tôn giáo, chúng ta thấy rằng trong thực tế điều này thường được thể hiện, trong Tăng đoàn Phật giáo và Giáo hội Công giáo La Mã, có hai ví dụ rõ ràng nhất. Những lý do mơ hồ cho một phương cách như vậy trong hai cơ chế này có thể hoàn toàn khác nhau, nhưng nó chắc chắn là không phải không có ý nghĩa cho cả hai - và một số người khác cho rằng nó quan trọng để cố gắng vượt qua nó chẳng hạn một sự tập thể dục dường như không tự nhiên. Nhưng không có nghi ngờ rằng một sự thỏa thuận tốt về sự tôn trọng to lớn được hiển thị cho các thành viên của cả hai cộng đồng bắt nguồn trực tiếp từ sự hiểu biết về cách sống độc thân cuộc sống của họ. Trong vài bộ phận hoặc thế giới, thực sự, những người như vậy được coi như là những siêu nhân hoặc là kẻ đạo đức giả, vì không có người đàn ông bình thường có thể được cho là chịu đựng một cuộc sống như thế. Và tất nhiên, cả hai cộng đồng đều gồm có một vài kẻ ngụy trang, và có thể là một vài siêu nhân.
Một phụ nữ có lần hỏi trong một lớp học, "Nếu tất cả mọi người đã trở thành một vị tỳ kheo,
những gì sẽ xảy ra cho thế giới?" Được trả lời rằng có thể là sự an toàn không phải lo lắng.
Các chức năng sinh học của tình dục là rõ ràng và không cần phải thảo luận ở đây. Nhưng điều thú vị để chúng ta lưu ý là sự quan hệ tình dục - giống như mọi thứ khác - là một lực lượng hoàn toàn khách quan. Chúng ta có xu hướng nghĩ về nó trong các điều kiện cá nhân một cách mãnh liệt, nhưng trong thực tế nó là một lực lượng mà chỉ tràn qua chúng ta và xử dụng các cảm xúc và truyền cảm tuyệt vời nhất của chúng ta cho mục đích riêng của chính nó, đó là hoàn toàn liên quan đến việc tiếp tục cuộc đua như một toàn thể . Ý tưởng rằng nó chỉ là một điều tuyệt vời và bí mật giữa bạn và tôi chỉ là một phần của ảo giác chung của chúng ta. Nhìn chung, nó là một kẻ sản xuất gầy giống của ảo tưởng. Nó có thể khiến một người đàn ông nghĩ rằng ông ta đã tìm thấy người phụ nữ tuyệt vời nhất trên toàn thế giới, trong khi người khác thì suy nghĩ, "Mặt đất có thể như thế nào khi ông ta có thể nhìn vào cô ta ?"
Các chức năng sinh học của tình dục là rõ ràng và không cần phải thảo luận ở đây. Nhưng điều thú vị để chúng ta lưu ý là sự quan hệ tình dục - giống như mọi thứ khác - là một lực lượng hoàn toàn khách quan. Chúng ta có xu hướng nghĩ về nó trong các điều kiện cá nhân một cách mãnh liệt, nhưng trong thực tế nó là một lực lượng mà chỉ tràn qua chúng ta và xử dụng các cảm xúc và truyền cảm tuyệt vời nhất của chúng ta cho mục đích riêng của chính nó, đó là hoàn toàn liên quan đến việc tiếp tục cuộc đua như một toàn thể . Ý tưởng rằng nó chỉ là một điều tuyệt vời và bí mật giữa bạn và tôi chỉ là một phần của ảo giác chung của chúng ta. Nhìn chung, nó là một kẻ sản xuất gầy giống của ảo tưởng. Nó có thể khiến một người đàn ông nghĩ rằng ông ta đã tìm thấy người phụ nữ tuyệt vời nhất trên toàn thế giới, trong khi người khác thì suy nghĩ, "Mặt đất có thể như thế nào khi ông ta có thể nhìn vào cô ta ?"
Đối
với Phật giáo, tất nhiên, tình dục là một sự biểu hiện - có lẽ là thủ lãnh biểu hiện của tanha hoặc thèm muốn
mang lại đau khổ
( dukkha) trong hậu quả của nó. Do đó, khá
hợp lý rằng chúng ta nên tìm cách kiểm soát nó. Trong một nghĩa, đó là tất cả là toàn bộ câu hỏi. Mục tiêu của Phật tử chân chính là đạt được sự chấm dứt ái dục, và từ quan điểm cá nhân là không có
lý do khác để kiềm chế tình dục hơn điều này. Tuy nhiên, từ các điểm đạo đức
rộng hơn,
có những lý do khác không kém quan trọng: nếu chúng ta cư
xử thiếu thận trọng và vô trách nhiệm trong vấn đề tình dục, chúng ta có thể
gây hại không kể xiết cho những người khác; chúng ta có thể đùa cợt với cảm xúc của người khác trong một cách quỷ quái, tạo ra những trẻ em ngoài
ý muốn vào thế giới này, vv và vv. Nhưng
dĩ nhiên không ai có trong số những điều xảy ra này nếu chúng ta có thể kềm chế "cái của mình" tình dục: "cái của mình" trong dấu ngoặc kép bởi vì nó là, như chúng ta phải
nhớ, một lực lượng khách quan tác động xuyên qua chúng ta, đó là lý
do tại sao nó quá
khó khăn để kềm chế.
Sự kiểm soát tình dục hoàn toàn trong ý nghĩa của tiết dục hoàn hảo là khá rõ ràng chỉ đối với số ít. Nó có lẽ là một sai lầm của Giáo Hội Công giáo La
Mã mà nó tìm cách áp đặt kỷ luật này đối với quá nhiều người và
quá chuyên chế, như một số
người Công giáo bây
giờ công nhận. Nhưng trên thực tế sẽ luôn có đủ người hơn sẵn sàng và thậm chí xác định để giữ cho tốc độ loài người. Vấn đề của xã hội dĩ nhiên là ngăn chặn sự bùng nổ dân số từ việc hoàn
toàn thoát khỏi bàn tay ai đó – vì lý do đó sự
tranh cãi giữa giáo hội La Mã về "viên thuốc"
vẫn
còn ảm đạm.
Hiện nay có nhiều cách khác nhau có thể kiểm soát tình dục, vài
cách xấu, vài cách tốt. Một là thông
qua sự sợ hãi: sợ lửa địa ngục, sợ hãi của các bệnh hoa liễu v.v.... Dĩ
nhiên đây không phải là một cách đặc biệt tốt, mặc dù nó có thể đạt được kết quả
nhất định, và có lẽ không phải lúc nào cũng hoàn toàn có hại. Rốt cuộc, có thể có những hậu quả bất hạnh của giao hợp và chúng
ta phải nên nhận thức về chúng. Ngay cả sự tái sinh vào những nơi đau khổ "trạng thái địa ngục” rất khó chịu thì
không phải hoàn toàn là chuyện tưởng tượng. Nhưng tất nhiên một nỗi sợ hãi được phóng đại về hình phạt khủng khiếp cho sự vi phạm nhỏ không phải tâm lý rất hữu ích hay sao.
Một cách khác là phương pháp đàn áp. Dĩ nhiên đây không phải là một quá trình có ý thức. Nó là một hình thức lừa gạt bản thân có kết quả, là một kết quả mà chúng ta không có ý thức để hiểu về nó. Đàn áp, nên được hiểu biết tốt hơn vì trên thực tế dường như là tình trạng không mang ý nghĩa mọi điều giống nhau như tự nguyện "đàn áp." Rất ít người trong thực tế thực tế đã thực sự "vượt qua quan hệ tình dục" - mặc dù khá nhiều người dường như nghĩ rằng họ có. Họ không bao giờ liên kết khó khăn tâm lý chung của họ với các nguyên nhân chính - dồn nén tình dục. Nhưng nó phải được quy định vững chắc rằng, nếu chúng ta có thể làm điều đó, đàn áp với nhận thức về tác hại xảy ra ít hoặc không có.
Một cách khác là phương pháp đàn áp. Dĩ nhiên đây không phải là một quá trình có ý thức. Nó là một hình thức lừa gạt bản thân có kết quả, là một kết quả mà chúng ta không có ý thức để hiểu về nó. Đàn áp, nên được hiểu biết tốt hơn vì trên thực tế dường như là tình trạng không mang ý nghĩa mọi điều giống nhau như tự nguyện "đàn áp." Rất ít người trong thực tế thực tế đã thực sự "vượt qua quan hệ tình dục" - mặc dù khá nhiều người dường như nghĩ rằng họ có. Họ không bao giờ liên kết khó khăn tâm lý chung của họ với các nguyên nhân chính - dồn nén tình dục. Nhưng nó phải được quy định vững chắc rằng, nếu chúng ta có thể làm điều đó, đàn áp với nhận thức về tác hại xảy ra ít hoặc không có.
Một số ý
kiến lớn đối với năng lượng tình dục, dĩ nhiên có thể được khai
thông hoặc "thăng hoa" thành những thứ khác: nghệ
thuật, âm nhạc, niềm tin tôn giáo mãnh liệt, và v.v…. Những người đặc biệt cũng được biết đến trong tất cả các nhóm tôn
giáo, những người đã đạt được nhiều hay ít sự thành công. Và những người đó có được
những trạng thái thiền được biết như thiền jhanas có thể tìm
thấy sự thoát khỏi cảm xúc là nguồn khởi động cho tình dục. Tất cả điều này là tốt, và rất nhiều điều tốt đẹp. Nhưng ngay cả những điều
này không
phải chính họ hoàn toàn giải quyết được vấn đề, ít nhất là trong ý
nghĩa cơ
bản.
Tình dục và Sự
Tái Sinh
Nếu vẫn còn ngay cả một sự thèm muốn tiềm ẩn (trong đó có dục tính), theo giáo lý Đạo Phật sự tái sinh chắc chắn sẽ tiếp tục diễn ra. Đối với chúng ta sự tái sinh, không chỉ đơn thuần là bởi vì tình dục dẫn đến sự hợp nhất của cha mẹ chúng ta, nhưng cũng vì lý do đó cùng một tâm dục trong "chính chúng ta", tức là, trong đó dòng ý thức sản xuất hàng loạt sự thay đổi về mẫu hình của cá nhân đặc biệt của chính chúng ta. Và đây là thực tế trong ý nghĩa sâu sắc hơn về các vấn đề phức tạp và các vấn đề khác được phát hiện bởi Freud. Theo sách “Tibetan Book of the Dead” (Tạng Thư Chết), những người có nghiệp thiện dẫn dắt họ tái sinh trong hình dạng con người khi nhìn thấy cặp vợ chồng đang giao cấu và y khởi lên kinh nghiệm ham muốn đối với lực hút của người khác giới tính trong những cặp vợ chồng đó. Bởi sự ham muốn này, ngay sau đó y tìm thấy chính mình bị lôi kéo vào tử cung và tái sinh – tuy nhiên không phải là tất cả những gì y muốn! Các kinh điển Phật giáo nguyên thủy không mô tả đặc trưng quá trình này, và nó có thể là mang tính biểu tượng hơn là nghĩa đen, nhưng ít nhất về mặt tâm lý là vài điều gì đó như thế này là những gì sẽ xảy ra.
Khá rõ ràng, Phật tử bình thường là người hiện tại không có dự định sống một cuộc sống
độc thân,
cũng không được khuyến khích như thế. Tuy nhiên, một số kiến thức về bản chất của tình dục
và làm thế nào họ có thể được vượt qua có thể giúp họ giải quyết vấn đề tình dục của mình, hay chỉ bằng cách
giúp anh ta tránh được
điều tự lừa dối.
Tình Dục và Những Đạo Quả
Theo giáo lý Phật giáo, con đường dẫn tới giác ngộ viên mãn hoàn toàn được đánh dấu bằng việc đạt được cấp bậc của bốn quả. Quả vị đầu tiên trong số này là Thánh quả dự lưu (sotapanna) người đã phá vỡ ba trong mười kiết sử và "tham dự vào Niết Bàn" Các yếu tố cần thiết ở đây là việc thấy rõ về vô ngã (anatta).
Điều này thực hiện cùng một lúc loại bỏ hoài nghi và niềm tin trong các nghi thức và nghi lễ. Trong sự liên
kết hiện tại của chúng ta, điểm quan
trọng cần lưu ý ở
đây là: trong phút chốc giác ngộ được thực tại vô ngã- đó là
khi bản chất giả tạo của "cái tôi" được nhận diện một cách rõ ràng, hiển nhiên, lúc này có thể không có ham
muốn của bất kỳ điều gì đối với cái " tôi "và sự hài lòng của nó.
Đúng, giây
phút sâu sắc qua đi, nhưng tác động sâu sắc của nó vẫn còn. Những ham muốn trở lại, nhưng gốc rễ của ái dục đã bị hỏng không thể sửa chữa, vì vậy cuối cùng chúng phải chết đi. Trong thực tế ở giai đoạn này - điều này nên được hiểu rằng sự ham muốn tình dục, và sự kích thích có thể vẫn còn khá mạnh trong một số nhân vật. Nhưng tất nhiên họ sẽ không
bao giờ mắc
phải hành vi sai trái thô tục. Tuy nhiên, ái dục (bao gồm các tâm dục) ở dạng nhiều tiềm ẩn vẫn có thể đủ mạnh để dẫn đến sự tái sinh lặp đi lặp lại đến
bảy lần, Như
kinh dã nói.
]
Giai đoạn thứ hai, đó là Nhất lai ( trở lại thế gian một lần nữa-sakada-Gamin), khi "trạng thái niết Bàn đã được
chứng nghiệm" lần thứ hai, kết quả với một sự giảm bớt đáng kể của cả hai thứ thúc đẩy. Từ nay trở đi, họ chỉ còn hầu hết các "phiền
não-phẩm giá", và tái sinh trong thế giới của nhục dục một lần nữa. Chỉ có ở giai đoạn thứ ba, Bất lai (không còn trở lại -anagamin), họ
hoàn toàn loại bỏ
ái dục. Một người như thế không còn mối quan hệ với thế giới này nữa, và vì vậy sẽ không còn tái sinh ở đây, mặc dù ông ta có thể được tái sinh trong lĩnh vực khác trước khi đạt được giác ngộ hoàn toàn.
Từ tất cả
điều này có thể kết luận cho thấy rằng, sự thực là có thể
"vượt qua tình dục" trong cuộc đời này, tình dục không mang nghĩa đơn giản như một vài giả thiết khác, nhiều người nghĩ rằng họ đã thoát khỏi nó là
đang lừa dối chính mình. Tuy nhiên có rất nhiều tu sĩ cởi áo vì họ
không thể đạt đến giai đoạn này, trong thực tế
có
nhiều người đã đạt được sự kiểm soát hoàn toàn đối với mãnh lực của tình dục nhờ
sự thập tập kiên trì.
Đạt Được Sự Kiểm Soát
Làm thế nào có thể đạt
được sự kiểm soát tình dục? Một biện pháp kềm chế lớn chắc chắn có thể đạt được bằng cách tập trung vào việc thực hành thiền (samatha), mà tĩnh tâm và có thể đưa đến các trạng thái định jhana. Trong các hệ thống phi-Phật giáo này có lẽ là tốt nhất
có thể hy vọng
đối với nó là không được xem thường. Thật vậy, nhiều người, đặc biệt
là ở phương Tây (và có lẽ cũng có thể ở Nhật Bản hiện đại), là bị bối rối mà vài sự thực hành xoa dịu như vậy gần như là chủ yếu, có lẽ cần
một thời gian rất dài. Nhưng cách khác, và phương pháp thực sự của Phật giáo, có thể hướng dẫn đúng với mục tiêu, là phương pháp quán
chiếu (Insight). Kinh căn bản đối trị với
điều này là kinh Tứ Niệm Xứ (Satipatthana Sutta).
Bốn nền tảng của chánh niệm được quy định bao gồm: có chánh niệm đối với cơ thể, cảm xúc, trạng thái tâm, và tính chất của tâm. Với sự tham khảo đối với "trạng thái tâm", như trong kinh nói: "Khi y biết được tâm dâm và tâm (biết) đó chính là sự giải thoát khỏi sự dâm dục.Y biết thế nào là sự phát sinh ham muốn thì biết thế nào mà nó không còn." Đây không phải là một sự vận dụng của thiền định, và nó phải đáp ứng nhu cầu, ở đây chỉ để biểu lộ phương pháp chánh niệm mà người ta đến để khám phá hiện tượng sinh và diệt của tinh thần và vật chất, và do đó, cuối cùng, làm thế nào để mang lại sự chấm dứt đối với tình dục.
Phương pháp này thì không bắt buộc. Ức chế cứng nhắc bằng một hành động sẽ là không cần thiết - và sẽ không nào dẫn đến mục tiêu. Khi thậm chí quá khó, vấn đề cá nhân có vẻ như được thấy còn đầy trong bản chất thực sự của họ, họ sẽ giải thể. Nó có thể mất nhiều thời gian và sự kiên trì, nhưng nó là một cách dịu dàng mà không có bạo lực đối với bản chất của con người. Cuối cùng, nếu kiên trì theo đuổi, nó có thể dẫn đến các giải pháp cho tất cả các vấn đề của chúng ta, chứ không chỉ liên hệ đến dục tính. Từ từ và kiên nhẫn, chúng ta có thể gỡ rối bằng chánh niệm với tất cả những cảm giác tội lỗi và các biến chứng khác có thể đã phát triển. Và chúng ta có thể sự ngạc nhiên với chính mình khi đi đến nhận thức rằng, quán niệm là sự điều trị, khi quán niệm là khá sâu sắc.
Kết Luận
Tình dục là một động lực mạnh mẽ bên trong tất cả chúng ta. Bản thân của nó không phải "tốt" hay "xấu". Nhưng chắc chắn nó có thể tạo ra vấn đề. Và người phương Tây hiện đại thì đặc biệt dễ vướng các vấn đề như vậy, một phần vì tốc độ cuồng nhiệt hoàn toàn và áp lực của cuộc sống hiện đại, điều này thổi phồng tất cả những rắc rối của chúng ta, và đặc biệt hơn bởi vì nền tảng của họ. Một truyền thống Giáo Hội Kitô khắt khe (sự cực đoan) bây giờ đã được thử thách mạnh mẽ bởi một tinh thần trần tục (cực đoan khác). Đối với nhiều người nó không phải là sự dễ dàng để tìm con đường trung dung giữa hai thái cực này.
Không có gì "tội lỗi" về tình dục. Nếu chúng ta phạm sai lầm,
chúng ta nên nhận ra chúng và cố gắng tránh lặp lại chúng, nhưng chúng ta không
nên phát triển mặc
cảm tội lỗi về chúng. Mất hiệu lực tình dục không phải là độc ác
nhất, nhưng trong thực tế, tất cả các hình thức thô thiển hơn về
sự đồi
trụy tình dục có thể ít gây độc hại
cho toàn xã hội hơn nhiều thứ khác mà nhiều người làm. Nhưng nó nên được hiểu rằng tình dục
thường liên quan đến ít nhất một người khác, và có khả năng với thế hệ tiếp theo. Trong khía cạnh này nó là đúng với bổn phận của chúng ta ở mọi thời điểm để hành động có trách nhiệm, có nghĩa là từ bi. Nếu không, hậu quả về thể chất và
tình
cảm đối với ai đó có thể rất
nghiêm trọng.
Lý tưởng của tình dục
chỉ trong hôn nhân một
vợ một chồng và
đó là hợp lệ cho Phật tử cũng như Kitô hữu. Tối thiểu, không nên nhẹ nhàng rời khỏi qui ưóc này..
Phương pháp chánh niệm đã được đề cập ở trên. Phải thừa nhận rằng, không phải ai cũng được chuẩn bị để thực hành chánh niệm miên mật, bất cứ điều gì lợi ích có thể được thúc đẩy cho nó. Nhưng ngay cả một mức độ vừa phải đối với thói quen chánh niệm có thể tạo ra kết quả đáng ngạc nhiên. Nếu
chúng ta
nghiên cứu với sự ly dục để quan sát ham muốn của chúng ta lúc nó trỗi dậy, điều
này thường là đáng kinh ngạc như thế nào khi họ có vẻ "buông xả", gần như theo cách riêng của họ. Lấy ví dụ một vấn đề liên quan: nhiều người, khi họ
lần đầu tiên đến với Phật giáo thì rất lo lắng về giới thứ năm, vì họ đang xài chất độc. "Tôi không thể uống rượu như thường xuyên?" họ hỏi
một cách lo lắng. Câu trả lời là, tất nhiên: "Đó là tùy bạn". Nhưng trong
trường hợp
này cũng có một chút cố gắng chánh niệm, họ thường
ngạc nhiên khi thấy rằng họ muốn một ly ít ỏi. Như một vấn đề của thực tế, cũng cùng một nguyên tắc áp dụng ở đây. Sau khi phát hiện ra
nguyên tắc, áp dụng nó và thấy rằng nó có hiệu lực, chúng ta có thể quyết định cho chính mình với cách chúng ta muốn ứng
dụng nó. Nó sẽ dẫn dắt chúng ta như
lúc chúng ta chuẩn bị để đi.
---------
Một vài độc giả hỏi rằng tôi không đề cập đến từ "tình yêu" trong phần trước. Để thảo luận, câu hỏi này đã đi quá xa. Vì vậy, tôi chỉ đơn thuần trích dẫn hai cụm từ sau đây từ mục của một tờ báo tư vấn:
"Tôi yêu" có nghĩa là "Tôi muốn mình được hạnh phúc"; “tôi yêu” có nghĩa là "Tôi muốn làm cho bạn hạnh phúc".
Một vài độc giả hỏi rằng tôi không đề cập đến từ "tình yêu" trong phần trước. Để thảo luận, câu hỏi này đã đi quá xa. Vì vậy, tôi chỉ đơn thuần trích dẫn hai cụm từ sau đây từ mục của một tờ báo tư vấn:
"Tôi yêu" có nghĩa là "Tôi muốn mình được hạnh phúc"; “tôi yêu” có nghĩa là "Tôi muốn làm cho bạn hạnh phúc".
No comments :
Post a Comment