Showing posts with label Văn Học. Show all posts
Showing posts with label Văn Học. Show all posts

Friday, April 27, 2018

Quán Đời Ảnh Hiện

No comments :
Nhụy Nguyên
Tôi không dính líu đến dòng đời nữa. Không điện thoại, không ti vi, internet, không con đường trở về. Cơ ngơi mới: ngôi nhà lộng lẫy, mái vòm uốn lối cổ, cửa kính sáng choang, nền gạch bóng, một cái hiên đầy gió mỗi sớm tôi ngồi nhấp trà nhìn ra núi đồi và sông nước mênh mang.

Dòng Sông Qua Đi

No comments :
 “You could not step twice into the same river
— Heraclitus 
 Khi dòng sông phút trước không còn là dòng sông phút sau, thì đời người phút trước cũng không giống đời ngườiphút sau.
Theo dòng thời gian, mọi thứ trôi qua còn nhanh hơn thế nữa.

Monday, March 5, 2018

Đức Hạnh

No comments :
Ở đời có những người không đức lại tự cho rằng quá nhiều đức; không tài lại nghĩ mình kỳ tài không ai bằng; làm lợi íchcho người không được bao nhiêu mà nghĩ mình làm quá nhiều; thành tựu không lớn mà nghĩ là thành tựu chưa từng thấy… là bởi “cái tôi” quá lớn.

Sunday, February 18, 2018

Sống Say Chết Ngủ

No comments :

Sống say với cái đang sống và cái đáng sống. Đang sống thì sinh thể có ý thức hiện diện cùng các pháp quanh mình, tâm pháp tương ưng. Đáng sống thì cảm nhận được cái hạnh phúc đang là..., dù đôi lúc chỉ như giọt mưa rơi trên chiếc lá và biến mất rất nhanh. 

Sống say thì mở mắt ra liền say với những thứ quanh mình, lặp đi lặp lại. Say cái đẹp, say nhạc, say trăng, say trí..., say nào cũng có não trạng của nó.
Chết ngủ, nào phải chỉ là ngủ như chết mà cái chết cũng chỉ như giấc ngủ, rồi sẽ thức giấc và tái sinh như hạt mầm vùi sâu trong đất.
Cả sống và chết, cả say và ngủ đều mênh mang suốt kiếp.

Tuesday, February 13, 2018

Thì Cành Mai Vẫn Nở

No comments :
Minh Đức Triều Tâm Ảnh
Mỗi lần xuân đến, những tạp chí Phật giáo đây đó thường nô nức nhắc đến bài kệ thơ củaThiền sư Mãn Giác với những bài tụng ca, bình giảng thật vô cùng trân trọng. Thi thoảng ta cũng bắt gặp đâu đó trong các bài bình luận văn học, cành mai kia cũng lọt vào cặp mắt xanh của các vị giáo sư, tiến sĩ với thẩm quyền chuyên môn về kiến thức và nhãn quan của mình. Ai cũng nói đấy là bài thơ thiền. Và, giá trị mỹ học tuyệt vờicủa nó, dẫu đã một ngàn năm qua đi, vẫn còn mới mẻ, tinh khôi như giọt sương, như ánh nắng long lanh giữa ngàn cây, nội cỏ...

Wednesday, November 22, 2017

Niềm Vui Tịch Lặng

No comments :
Vĩnh Hảo
Mưa nhẹ trong đêm. Lắng tai thật kỹ mới nghe được tiếng rơi tí tách bên ngoài qua khung cửa kiếng đóng kín. Hàng cây cao rũ lá ướt trên các nhánh khô gầy đầu thu. Đèn đường lặng soi trên những vũng đọng. Côn trùng im tiếng. Không có tiếng đập cánh của chim đêm. Không có tiếng chân người dẫm xào xạc trên lá. Cũng không có tiếng động cơ nào của xe cộ trên đường. Hơi thởnhẹ như tơ trời. Nhẹ như hư không.

Thursday, November 2, 2017

Ta Còn Đề Lại Gì Không?

No comments :
Thi sĩ Vũ Hoàng Chương đã mở đầu bài thơ Nguyện Cầu (1) bằng câu hỏi ấy. Hỏi mà không hỏi; vì trong câu hỏi đã hàm ý trả lời: ta đi không để lại gì.
Vì sao? – Vì núi sông còn lở, còn bồi, thì một thân bé nhỏ nầy có chi bền chắc mà lưu lại với đời.

Xâu Chuỗi Bất Ngờ

No comments :
NHỮNG NGÔI CHÙA THẦM LẶNG
Khi thằng Tân và tôi bước vô nhà, thì mạ nôn nóng bước vội ra ngang ngạch cửa, hỏi:
 - Thằng Long có quen con bé mô tên là Minh Huyền  không?

Wednesday, October 18, 2017

Cuộc Sống Mong Manh Nhưng Tuyệt Vời

No comments :
Blanche Hartman | Giang Thiên dịch

Môt trong những lời dạy quý giá nhất của Đức Phật là sự vô thường. Nếu biết sống hài hòa với sự thật đó thì bạn sẽ nhận được hạnh phúc rất lớn…

Tuesday, October 10, 2017

Nguồn Chân Lẽ Thật

No comments :
Nguyên Minh

Có người bảo tôi rằng: “Đức Phật dạy tất cả các pháp thế gian đều vô thường, nhưng nếu tất cả đều vô thườngthì chính cái vô thường đó phải chăng đã là một yếu tố rất thường?” Nghe ra có vẻ như cũng hợp lý, và nhưvậy thì ngay trong phát biểu “tất cả đều vô thường” dường như đã hàm chứa một nội hàm mâu thuẫn với chính nó?

Wednesday, September 20, 2017

Ngày Đó Tôi Về

No comments :
Toại Khanh

Tôi về giữa nhân gian như một kẻ lưu lạc đang hồi quận. Ô hay, quanh tôi có quá nhiều những lăng xưa đền cổ, những bài học ngàn vàng từ muôn đời cổ nhân truyền thừa di dưỡng. Mà sao tôi chỉ thấy ra những dấu vết buồn thay vì là những bài học để chiêm ngưỡnghọc hỏi. Tôi chỉ biết ngó mấy viên ngói vỡ để rồi buồn nhớ ngu ngơ. Dấu xưa không đủ để dạy tôi bài học nào về hai chữ kinh nghiệm sao chứ. Tôi cứ nôn nao chờ đợi một bình minh tuyệt đẹp có nắng sớm, có hoa bướm, với những làn hương. Tôi không hề biết rằng mình vừa lỡ dịp.

Monday, September 11, 2017

Cánh Đồng Nay Đã Vắng Chim

No comments :
Nhụy Nguyên

Mỗi chiều khi mặt trời tụt xuống, một vùng trời đỏ ối khép lại phía đầu non, mùa màng râm ran trong tiếng hoan ca của lũ dế, ấy là thời điểm cánh đồng đón những loài chim ghé thăm trong cuộc thiên di đầy khổ lụy: chim én, chiền chiện, cu đất…cả khi cánh đồng chỉ trơ lại gốc rạ, thì những chú cò, chú chim đũa…vẫn cúi nhặt từng hạt lúa rơi vãi một cách thản nhiên, lâu lắm mới nghểnh cổ như bất chợt có âm thanh từ một hành tinh khác đánh rơi ngang trời. Lũ chim đua nhau về vui cùng xóm thôn, với ánh nhìn khờ dại nguyên thủy…

Monday, August 14, 2017

Tháng Bảy, Tưởng Nhớ Người Chị Có Con Mắt Thứ Ba

No comments :
Dường như con người có thể phát tiết ra khả năng kỳ lạ để thích ứng với môi trường và hoàn cảnh sống mà có lẽ chính họ đôi khi cũng không ngờ.
Khi một người bị khuyết tật từ thuở ấu thời thì họ có thể phát triển một thứ khả năng kỳ diệu đến mức bất khả tư nghì đề bù đắp lại phần bị mất mát. Người chị Thứ Ba của tôi là điển hình như thế.

Monday, August 7, 2017

Có Mẹ Trong Đời

No comments :
(Tặng mẹ bé ‘dậm tiêu’,và tặng những người đã-đang–sẽ làm mẹ trên đời)
  
“Lớn lên bé thích làm chi?”“Ưmmm… bé thích làm bác sĩ.”“Reng lại thích làm bác sĩ?”“Vì bé sẽ mổ chân cho mẹ, cho chân mẹ thẳng ra như bé ri nè!”

Nước mắt ngày xưa nay đã thành mưa

No comments :
 Thầy Nguyên Tịnh

“… Nguyên Hưng cho cái này là xấu, cái kia là tốt, cái này là thiện, cái kia là bất thiện, cái này là chân, cái kia là ngụy. Nhưng mà những tiêu chuẩn để đoán định ấy vốn không phải là của Nguyên Hưng. Nguyên Hưng đi mượn thước đo. Những cái thước đi mượn không bao giờ có thể gọi là chân lý cả.

Thursday, June 29, 2017

Đường Xưa

No comments :
Vĩnh Hảo
Con đường nhỏ từ nhà bước ra vườn trước. Từ vườn trước lại có con đường nhỏ không tên dẫn ra đường lớn. Từ đường lớn của khu vực dẫn đến con đường lớn hơn. Rồi từ con đường lớn hơn lại dẫn vào con đường chính của thành phố.
Những con đường không tên. Những con đường có tên. Nhiều vô kể.
Một đời loanh quanh, đi tới đi lui những con đường.

Monday, May 29, 2017

Từ Bi Hỷ Xả

No comments :
Đỗ Hồng Ngọc

  Tôi đọc được những dòng này của một thiếu nữ 15 tuổi trên một tờ báo dành cho tuổi mới lớn.
Em viết về mẹ của mình.
“15 tuổi, tôi không còn quá nhỏ để mẹ lúc nào cũng chú ý ‘chi li’ từng việc như:
‘Tôi ăn cơm chưa, tôi… tắm chưa và bạn của tôi là những đứa nào?…’.
15 tuổi, mẹ vẫn còn đưa đón tôi đi học…

Monday, May 1, 2017

Những Câu Chuyện Ngắn Ý Nghĩa về Cuộc Sống

No comments :

Mỗi câu chuyện cuộc sống luôn có những ý nghĩa riêng của nó, từ đó ta sẽ rút ra những bài học kinh nghiệm cho chính mình để hoàn thiện bản thân hơn. Trong bài viết này, VnDoc đã sưu tầm được những câu chuyện ngắn cực hay và ý nghĩa để gửi đến tất cả độc giả. Mỗi câu chuyện ngắn dưới đây sẽ là bài học về cuộc sống, quà tặng cuộc sống ý nghĩa bạn nên đọc để tích lũy kinh nghiệm bản thân.

Monday, April 3, 2017

Cái Biết Muôn Loài

No comments :
Thích Giác Tâm
 
Trong khung cảnh êm đềm tịch lặng của ngôi chùa cổ, vào một buổi chiều mùa sen nở. Thầy trò chúng tôi ngồi uống nước trà , trong niềm vui chánh niệm. Nâng chén trà lên tôi đoán chắc rằng Thầy cũng sẽ đọc bài kệ mà Thầy thường dạy cho chúng tôi, về cách uống trà trong Đạo Phật. Uống trà được nâng lên thành một nghệ thuật , một thứ Đạo - Trà Đạo.

Tháng Tư Nhớ Nhà

No comments :
Vĩnh Hảo

Dọc suốt hai bên xa lộ, trên những cánh đồng hoang, trên những triền núi đổ xuống thung lũng, và đây đó nơi những khu vườn nhỏ nép bên đường, hoa bướm, cúc dại, cúc vạn thọ, cho đến thủy tiên vàng, và nhiều loài hoa dại khác đã cùng trổ sắc vươn lên, chào đón mùa xuân mới. Từ vệ đường, vươn khỏi những ngọn lá xanh mướt là những cánh hoa vàng, đặc biệt là bồ-công-anh, như hàng triệu mặt trời nhỏ, tủa cánh mạnh mẽ, vàng rực, sáng cả một vùng trời đất (*). Nắng ấm mùa xuân tưởng chừng như tô thêm sắc vàng óng ả cho muôn hoa. Xuân trên đồng hoang, hoa vàng, hoa trắng trải dài bất tận.

BUDDHISM AND MAGAZINES/TODAY NEWS