
Người tị nạn Việt Nam dùng thuyền cá để vượt biên
Điều đặc biệt là trên tường quán được
phủ toàn bộ bằng những bức ảnh đen trắng mờ nhạt, chụp những khuôn mặt
người Việt hốc hác trên hộ chiếu lấm lem nước biển. Thực đơn của quán
cũng được thiết kế theo hình cuốn hộ chiếu cũ kỹ, ố vàng.
Ở đây tôi gặp anh Triều. Tôi kiếm
chuyện, hỏi anh chắc cũng sang đây cỡ mấy chục năm rồi. Anh nói: “Tôi là
thuyền nhân thế hệ mới, qua đây mới được mấy năm thôi!”
Quán Ms Chu khá nổi tiếng, đơn giản vì
hình ảnh người Việt ở Úc cũng như nhiều quốc gia khác thường gắn liền
với hình ảnh một triệu thuyền nhân vượt biển suốt 2 thập kỷ sau chiến
tranh Việt Nam năm 1976. Hầu hết những người phải ra đi thuộc chế độ
miền Nam chạy trốn khỏi sự quản thúc và cuộc sống mới dưới chế độ cộng
sản.
Hội chữ thập đỏ quốc tế ước tính hơn một
nửa số thuyền nhân bỏ thây ngoài biển, 60-70% bị hải tặc Thái Lan cướp
bóc, phụ nữ bị cưỡng hiếp, đàn ông bị giết chết, nhiều người phải ăn
thịt đồng loại. Thảm cảnh của thuyền nhân là những câu chuyện và thước
phim kinh hoàng làm chấn động cộng đồng thế giới.
Với con số chính thức gần 10 tỷ đô la
kiều hối, khoảng 10% GDP cả nước, với chính sách thân thiện Việt Kiều,
với hình ảnh Việt Nam vươn lên về kinh tế, ai cũng tưởng hình ảnh thuyền
nhân sẽ mãi là một quá khứ cần khép lại.
Ngày 15-7 vừa qua, Úc tuyên bố con số
người Việt Nam vượt biển đến xin tỵ nạn tại đây đã tăng lên gấp 30 lần.
Riêng trong 6 tháng đầu năm nay đã có 759 người, chắc chắn sẽ cao hơn cả
con số 868 người vào đỉnh điểm năm 1977.
Theo lời ông Ian Rintoul của cơ quan phụ
trách vấn đề tị nạn thì nguyên nhân của đợt sóng thuyền nhân mới này là
do chính sách của chính phủ với các đối tượng đấu tranh dân chủ và các
tôn giáo thiểu số.
'Sô cô la và chăn ấm'

Anh Triều ở quán Ms Chu kể cho tôi nghe
rằng anh bị công an đánh nhiều lần, hộc máu mồm, riết rồi sợ mà phải tìm
đường trốn. Ở xứ đạo của anh, những người tham gia phản đối chính quyền
cướp đất của dân cũng gặp rất nhiều đe dọa. Anh theo một nhóm người
sang Indonesia, rồi thuê ghe vượt biển từ đó sang Úc.
Tuy nhiên, The Daily Telegraph ngày 19-7
cho rằng những thuyền nhân Việt Nam mới chỉ đơn giản là tị nạn kinh tế
và muốn tìm việc làm. Tờ báo này phỏng vấn một sô người Úc gốc Việt và
họ đều cho rằng thuyền nhân bây giờ chỉ muốn cải thiện cuộc sống: "Họ
vượt biển với sô cô la và chăn ấm. Còn chúng ta thậm chí nước uống còn
không có" - ông Diệp, 43 tuổi nói.
Trong thời gian ở lại Úc lần này, tôi
nhận thấy những cuộc tranh luận về vấn đề thuyền nhân của chính phủ tăng
đột ngột. Hầu như ngày nào cũng có diễn đàn, thương thảo. Thủ tướng mới
của Úc, ông Kevin Rudd vừa mới trở về từ Indonesia sau cuộc nói chuyện
với tổng thống nước này về vấn đề hơn 40.000 người tị nạn mỗi năm vượt
biển đến Úc, hầu hết dùng Indonesia là nơi trung chuyển. Hàng trăm người
bỏ mạng trên biển.
Cảnh sát Úc cho một phần lớn thuyền nhân
ra đi vì lý do kinh tế chứ không phải thực sự là người tị nạn. Họ cũng
cho rằng thuyền nhân thường vứt hết giấy tờ xuống biển để xóa bỏ các
thông tin cá nhân.
Thái độ của người Úc khá bị chia cắt.
Một nửa cho rằng chính phủ cần chấm dứt tình trạng này bằng phương pháp
cứng rắn, tiêu biểu là việc kéo tàu trở lại Indonesia như đã từng làm
trong thời gian của nội các trước.
"Họ vượt biển với sô cô la và chăn ấm. Còn chúng ta thậm chí nước uống còn không có."
Lý luận của phe này cho rằng nước Úc mỗi
năm có chính sách nhận một số lượng tị nạn từ các trại tập trung của
Liên Hợp Quốc nơi hàng triệu người đã chờ đợi cả hàng năm trời để được
đón tiếp. Việc chấp nhận thuyền nhân bất hợp pháp cũng giống như việc
chấp nhận những kẻ không xếp hàng mà chen lấn để được phục vụ trước.
Họ cũng cho rằng việc chấp nhận thuyền
nhân khiến cho số lượng những người liều mình vượt biển tăng thêm, và
các vụ lật tàu với hàng trăm người thiệt mạng cũng tăng thêm.
Nửa còn lại của chính phủ nghiêng về các
chính sách nhân đạo hơn và phản đối việc kéo tàu trở lại Indonesia.
Hình ảnh những thuyền nhân chỉ còn da bọc xương bị lôi trở về điểm xuất
phát, mặc dù được trợ cấp phục sức đầy đủ, bị lên án mạnh mẽ. Một chương
trình thực tế có tên là “Go back where you come from” (Hãy quay về đất
nước của các người) đã gây tranh cãi lớn.
Trong chương trình này, những người Úc
bản xứ được trải nghiệm một hành trình khủng khiếp bằng thuyền hệt như
các thuyền nhân để quay về đất nước xuất xứ - nơi đói nghèo, sự đàn áp
của chính quyền và các cuộc đụng độ vũ lực khiến họ phải ra đi.
Sức ép cho thủ tướng

Về bản chất, rất khó có thể đưa ra phán
quyết ai đúng ai sai. Vấn đề tị nạn là sự mâu thuẫn giữa hai quyền cơ
bản: quyền mưu cầu hạnh phúc của từng cá nhân và quyền bảo tồn sự phồn
vinh cũng như an ninh của một quốc gia.
Việc chấp nhận số lượng người tị nạn
nhiều hơn so với năng lực mà một đất nước có thể bảo đảm là điều không
ai mong muốn. Vấn đề còn lại là việc quyết định ngưỡng chấp nhận tị nạn ở
một con số nào đó mà Úc vẫn có thể tiếp tục phát triển bền vững, kể cả
về kinh tế lẫn văn hóa và tôn giáo. Và đó chính là tâm điểm của các cuộc
tranh luận hầu như ngày nào cũng diễn ra ở Úc.
Chương trình thời sự ngày 19-7 trên khắp
nước Úc đổ dồn vào việc Thủ tướng Úc Kevin Rudd tuyên bố toàn bộ những
thuyền nhân vượt biển sẽ không có bất kỳ một cơ hội nào để định cư ở Úc.
Họ sẽ được chuyển đến Papua New Guinea (PNG), một đất nước được mênh
danh là điểm tận cùng của thế giới văn minh nơi ngoài vài thành phố nhỏ
thì phần lớn dân số vẫn cư trú trong rừng và duy trì cuộc sống từ thời
kỳ đồ đá và tục ăn thịt người mới chỉ được loại bỏ cách đây vài chục
năm.
Chính phủ PNG đã đồng ý nới rộng trung tâm dành cho người tị nạn hiện nay từ sức chứa 200 người lên thành 3000 người.
Anh Triều bị giam giữ trong trại 2 năm,
sau đó là một trong số những người may mắn không bị gửi trả về và được
đưa ra ngoài với số tiền 200$/ tuần để tạm hòa nhập với xã hội tuy không
được phép làm việc. Anh vừa mới nhận được giấy phép cư trú chính thức
năm ngoái.
Từ năm 2010, hơn 800 người đã thiệt mạng trên đường vượt biên đến Úc.
Bài viết thể hiện quan điểm riêng và cách hành văn của tác giả, tiến sỹ Nguyễn Phương Mai
No comments :
Post a Comment