Nhuận Thường
Mặt trời đâu có mọc
Cũng chẳng lặn bao giờ
Triệu năm rồi vẫn thế
Rọi suốt cõi đời mơ
Mặt trời luôn tịnh..chiếu
Trái đất lại ..vần xoay
Kiếp người trong hữu hạn
Nên mới có đêm-ngày
Ta ngóng đợi nắng lên
Hay ngồi nghe chiều xuống
Vui - buồn hợp hay tan
Cũng chỉ là giả tướng
Mặt trời như.. nhất tâm
Trái đất là.. tạp niệm
Biết đời ..mộng huyễn thôi
Có gì mà lưu luyến...
No comments :
Post a Comment