Sống say với cái đang sống và cái đáng sống. Đang sống thì sinh thể có ý thức hiện diện cùng các pháp quanh mình, tâm pháp tương ưng. Đáng sống thì cảm nhận được cái hạnh phúc đang là..., dù đôi lúc chỉ như giọt mưa rơi trên chiếc lá và biến mất rất nhanh.
Sống say thì mở mắt ra liền say với những thứ quanh mình, lặp đi lặp lại. Say cái đẹp, say nhạc, say trăng, say trí..., say nào cũng có não trạng của nó.
Chết ngủ, nào phải chỉ là ngủ như chết mà cái chết cũng chỉ như giấc ngủ, rồi sẽ thức giấc và tái sinh như hạt mầm vùi sâu trong đất.
Cả sống và chết, cả say và ngủ đều mênh mang suốt kiếp.